watch sexy videos at nza-vids!
Trang chủ > phim sex truc tuyen > Truyện sex hot nhất
Bottom Chủ đề đã đóng cửa.

Ký Ức Phần 2

.

- Ngày xưa anh có hút, hồi SV ấy mà. Nhưng thuốc lào nhà em ngon quá, em có bỏ chất gây thương gây nhớ gì trong đó không mà anh thấy sốc quá. Tôi chữa ngượng.

- Không biết mẹ em có bỏ cái gì cho bố em không, em không biết. Em thì không. Lần sau anh đến, anh nhớ mang cả thuốc lào đi mà hút, em cho mượn điếu. Kẻo lại bị nhớ, bị thương.
Ặc, biết đùa gớm. Tôi hay để ý những người đi tán gái, quần áo tề chỉnh, ăn nói chỉn chu và đặc biệt là hay ngọng líu ngọng lô. Nhiều anh còn như ngậm hột thị, chỉ biết nhìn và nghe người khác nói. Thuốc lá thơm …



Tôi thì ngược lại, như hôm nay, quần áo bình thường, mưa còn làm cho ướt rượt. Thuốc lào hút hôi rình. Chỉ có điều, tôi cố gắng tìm mọi cách a băng (ngôn ngữ bi_a) văn hóa nhất có thể để trình bày ý thích của mình, không giấu diếm, kể cả với bố mẹ em ý, anh chị em …



Liếc thấy trên tủ nhà em có mấy tờ báo văn nghệ, tôi hỏi :



- Em có hay đọc báo này không ?

- Em thỉnh thoảng.

- Uh, anh cũng hay đọc báo này, nhưng chỉ một vài mục thôi.

- Anh hay đọc mục gì.

- Chủ yếu là truyện ngắn với thơ thất tình … Tôi chọc

- Anh có vẻ hay thất tình nhỉ ? Yêu thế nào mà cứ để cho người ta đá suốt thế ?

- Chắc tại anh xấu, anh phọt phẹt, nên người ta bỏ anh đi lấy người khác .

- Chắc thế, cũng có thể anh nhầm người … Bữa trước đi cưới Trang, anh nói với xếp “Số anh cứ tán ai là người đó lấy chồng”. Anh còn nhớ không ?

- Ừ, mà sao ? Tôi choáng.

- Em bao giờ muốn lấy chồng, em thuê anh tán nhé ?

- Anh không chơi với người nhớ dai đâu ? Thôi được, lỡ nhớ rồi thì tha cho lần này. Vậy em thuê anh, trả công anh bằng gì ?

- Em chưa biết, vì bây giờ em chưa muốn lấy chồng.

- Cũng được, nhưng mà báo trước cho anh sơm sớm, vì anh dạo này đắt hàng lắm.



Tôi cười át cả tiếng mưa …
Cứ thế, câu chuyện xoay quanh những gì trai gái, nam nữ, quan hệ và cuộc sống. Tuyệt nhiên em không hề đả động đến công việc cũng như một số đối tượng trong CQ mà tôi biết chắc là em biết… trên mức tình cảm. Chỉ sau này tôi mới biết, rằng với tính cách của em, tôi được như thế là cả một vấn đề. Tuy nhiên, ngỗng chỉ là ngỗng thôi, tôi chỉ có cảm giác là đến nhà em, nói chuyện với mọi người trong sự thoải mái, vô tư và chuyện đến lần sau không còn phải e ngại.



- Anh về đi. Em tôi đuổi.

- Anh chưa muốn về, em không thích nói chuyện với anh nữa sao ?

- Không phải, xe anh còn để ngoài kia, anh về cho người ta dọn quán.



Trời đất, tôi thở phào nhẹ nhõm. Ngoài trời vẫn mưa, thậm chí còn đang rất to, và tôi hiểu, hôm nay như thế cũng là đạt yêu cầu.



- Vậy anh về nhé, về sớm không thì ngày mai xóm em lại ầm ĩ lên về việc có anh chàng nào, lụt lội còn đi yêu, mãi khuya mới về …

- Ờ, em thả chó nhé ?



Ghét ghê gớm, em tôi nhớ dai kinh khủng, hay là những gì làm em thấy ấn tượng, làm em không quên được ?



- Cháu chào hai bác, cháu về ạ.

- Cháu về nhanh, thay quần áo khô kẻo cảm lạnh đấy …

- Vâng ạ.



- Chị em đâu ?

- Chị em ngủ rồi.

- Cho anh gửi lời chào chị nhé.

- Vâng.

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/....IW6607EU.html



Tiếng hát làm cho tôi nhẹ bớt. Cả hai cùng hiểu, chỉ mới đây thôi .



"Có lẽ nào lần nữa chuốc thương đau ..."



Ngày mai dù sao cũng là một ngày mới !
Lóc cóc mặc áo mưa, tiễn tôi ra cổng. Anh ngoài, em trong …

- Anh về nhá, đến nhà em chơi bữa đầu được ông trời chiêu đãi, nhớ cho dai .

- Này, vừa thôi. Bữa sau anh lại đến, còn đủ sức nhớ không ?

- Chưa biết.

- Thôi, anh về đây. Chúc em ngủ ngon.

- Vâng, cám ơn anh.



Lội nước ra về, đến cái đoạn này thì đếch thèm xắn quần nữa … Nốt mưa . Ỳ oạp ra đến quán thì như đúng rồi, bà chủ quán lại nhìn tôi như người sao Hỏa.



- Biết thế thì bảo cháu đừng khóa cổ. Chờ cháu mãi.

- Dạ, cháu xin lỗi, ngồi hơi lâu.

- Cháu là bạn Hương à ?

- Không ạ, cháu làm cùng CQ.

- Thế à.

- Mà sao hả bác. Cho cháu mua gói thuốc. Trì hoãn để moi thông tin

- Úi giời, Hương nó đông bạn lắm. Mà có mấy đứa gấu lắm.

- Sao bác biết ?

- Thì chúng nó đến chơi rồi ra đây ngồi uống rượu, nói giọng có vẻ .

- À, thế ạ. Cháu chỉ đến chơi, có chút việc.

- Mưa gió như này, sao không để mai . Đi như này cho khổ.



Tôi cứng họng, chả nhẽ nói thật.



- Vâng, cháu cũng nghĩ thế, nhưng tiện đường qua đây. Thôi cháu về đây .



Trên đường về, tôi thầm nghĩ. Em tôi cũng đông khách, mà mình thì chỉ thế thôi. Lại còn tụi gấu, ái chà, phức tạp đây. Nhưng lại nghĩ, mẹ kiếp, đồn nào chả có địch, mình mà ngồi chờ sung rụng thì ắt không được. Phải tiến. Thà em chối mình, đằng này đã có gì đâu .



Thay quần áo ướt, tôi lại nhớ đến câu nói của bố mẹ em … Sao thế nhỉ, đó chắc chắn là một câu ân cần, như bố mẹ nói với con. Lại nhớ đến bà chủ quán, “Hương đông khách …”.



Cuộn người trong chăn, tôi cứ rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng. Hồi hộp và lo lắng như trước khi bước vào một trận chiến. Nhưng hơn hết vẫn là những cử chỉ ân cần, những nụ cười và câu nói của em dành cho tôi, tất nhiên chỉ 1 mình tôi, nhưng tôi vẫn cảm thấy ấm áp lạ. Cảm giác đó theo tôi suốt cả mấy tuần sau đó.
-> truy cập www.sinhvien.xxx để đọc thêm nhiều truyện hay
Ngày mai, lại một ngày mới. Những công việc tôi đã dở dang triển khai lại cuốn tôi vào. Chuyện em và tôi, mới chỉ mình tôi và em biết. Thi thoảng tôi có ghé qua chỗ em làm và nói chuyện với em được nhiều hơn.

Trang: [<] 1,2,3,[4],5,6,24

Trang hiện tại[4/24]
Đến trang:

Top
View: 434845