watch sexy videos at nza-vids!


TROI TRONG XANH.TK

Truyen tinh cam,lang man,hai huoc,hot nhat danh cho tuoi teen

Xuống Dưới
Admin [OFF]
Rất Đẳng Cấp

"Cuộc đời con người có đến hơn một phần ba là dành để ngủ, bộ ga gối thoảimái có thể đem đên chất lượng nghỉ ngơi tốt nhất, điều này rất quan trọng"

"Có cơ hội em nhất định phải đến nhà anh chiêm ngưỡng mới được!"

Câu này vốn dĩ Chu Tiểu Bắc chỉ nói để đấy thôi, nhưng Hàn Thuật lại tưởng thật, anh dừng lại nói:"Đúng đấy, chẳng bằng ngay hômnay đi, hay là đi ngắm xong thì mình về nhà anh, đồ Tây anh làm ăn cũng không tồi đâu!"

Chu Tiểu Bắc không phải kẻ ngốc, cô hiểu lời mời này của Hàn Thuậtcó nghĩa gì, từ lúc quen nhau đếngiờ, mặc dù trên danh nghĩa là người yêu, nhưng mức độ thân mật cao nhất của họ cũng chỉ giớihạn ở mức nắm tay khi đi bên nhau thôi, chưa bao giờ ôm nhau cả. Chu Tiểu Bắc thấy mình là người trong sáng, lại gặp được đúng người trong sáng khác thì cũng chẳng có gì lạ cả. Nhưng Trịnh Vi bạn cô lại tuyên bố là nhất định một trong hai người có vấn đề, hơn nữa từ giọng điệu của Trịnh Vi, dường như có thể phán đoán người có vấn đề ấy chính là Chu Tiểu Bắc, điều này khiến một người thanh niên tốt có tính tự ái cao độ như cô khôngtránh khỏi chán nản. Lời để nghị của Hàn Thuật không chừng sẽ là cơ hội để cho họ tiến thêm bước nữa...

Nghĩ đến đây, Chu Tiểu Bắc trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc một cách đột ngột của cô khiến Hàn Thuật cảm thấy khó hiểu.



"Anh không thích cái nào à? Em có một người bạn, làm ở cửa hàng đồ vải, hình như ngay gần đây thôi, nghe nói đồ họ may cũng khá tốt, rất phù hợp với thành phần tiểu tư sản như anh, hay là em đưa anh đi xem?"

Hàn Thuật nghĩ đằng nào hôm nay cũng có nhiều thời gian, đi xem cũng được, bèn gật đầu cho xong.

Khái niệm "ngay gần đây" của ChuTiểu Bắc quá khác so với dự đoáncủa Hàn Thuật, họ ngồi lên xe của Hàn Thuật, đi qua năm ngã tư, rẽ trái rồi rẽ phải mãi mới đến nơi. Hàn Thuật dừng xe xong mới nhận ra cửa hàng này thực chất thuộc một chuỗi thương hiệu rất lớn, hình như bên cạnh Trung tâmThương mại vừa rồi cũng có một chi nhánh. Tất nhiên, Chu Tiểu Bắckiếm khách cho bạn mình, tâm lý món ngon không dành cho ngườingoài xơi của cô anh hoàn toàn hiểu được, vì thế anh cũng khôngnói gì, chỉ đi cùng Chu Tiểu Bắc vào trong.

Không biết có phải là vì vị trí của cửa hàng này hơi heo hút hay không, mặc dù là cuối tuần nhưngtrong cửa hàng rộng thênh thangcũng không có nhiều khách lắm, mấy cô nhân viên bán hàng mặc đồng phục ngồi túm năm tụm ba tán chuyện gẫu.

Đã mất công đến rồi thì phải mua cho được hàng, tốt nhất không nên về tay không, tốt nhất không nên về tay không một lần nữa. Với ý nghĩ như vậy, Hàn Thuật lựa chọn rất kĩ càng. Chu Tiểu Bắc hình như đã tìm được bạn mình, cô đang nói chuyện rất rôm rả ở góc quầy bên kia, mãi cho đến khiHàn Thuật xem xong hết 1 lượt quyển giới thiệu các mẫu ga giường, mới nghe thấy tiếng chân của cô và người bạn đi tới.

"Thế nào? Ông vua khó tính, đã có kiểu nào lọt vào mắt xanh của ngài chưa?" Chu Tiểu Bắc đứng sau lưng Hàn Thuật vừa cười vừahỏi.

Hàn Thuật quay đầu lại, Chu Tiểu Bắc chỉ vào người đứng bên cạnhgiới thiệu với Hàn Thuật: "Đây là người bạn mà em đã nói với anh."

Hàn Thuật hướng về phía cô gái mỉm cười lịch sự, tiếp tục chuyên tâm vào việc lựa chọn ga giường của mình. Bên cạnh anh có không ít các loại mẫu vải: vải trắng, vải xanh, vải tím, vải ca rô, vải hoa, vải thêu... quả là quá nhiều, quá loạn, đến tận vài giây sau, các loạimàu sắc ấy mới nổ tung trong cái đầu phản ứng chậm chạp của anh, trắng xóa chói mắt giữa đống sắc màu sặc sỡ.

"Anh không thích kiểu nào ư? Anh có cần tôi giới thiệu cho anh vài mẫu không?"

Hàn Thuật từ từ quay người lại, anh nghe người ta nói lúc đang mơ thì phải quay người lại chậm một chút, nếu không sẽ tỉnh giấc, tuy đến giờ anh vẫn chưa hiểu được đây rốt cuộc là giấc mơ đẹp hay cơn ác mộng, nhưng những mảnh vỡ của giấc mơ cuối cùng đã được ẩn giấu trong sâu thẳm trái tim anh bao nhiêu năm rồi?


Chương 2.2: Tương phùng sau 11 năm

Là cô ấy? Không phải cô ấy? Hàn Thuật ngây người nhìn vào khuôn mặt đang đứng trước mình, buồn rầu phát hiện ra rằng trong phút chốc anh không thể nhận ra nổi. Mười một năm rồi, từsau ngày ấy, họ không gặp lại nhau nữa. Hàn Thuật rất ít khi để cho mình nhớ về cô, nhưng anh biết dù dấu ấn cô để lại có mờ nhạt thế nào đi nữa, thì cho đến chết anh cũng không có cách nào quên nổi. Chỉ không ngờ rằng, một ngày nọ, người đứng ở ngaytrước mặt anh, mà anh không thể nào nhận ra nổi, thậm chí ngay giọng nói của cô, anh cũng đã lãng quên theo năm tháng.

Mái tóc dài ngày xưa không còn nữa, người đứng trước mặt anh không cười, nên anh cũng không biết được cô có lúm đồng tiền hay không, cô mặc chiếc áo gilê đồng phục màu da cam, nhìn chẳng khác gì những nhân viên bình thường khác. Vào ngày nào đó, nhiều năm về trước, người ấyđã không hề nhìn vào mắt Hàn Thuật, giả dụ lúc đó họ có nhìn nhau thì chắc chắn anh sẽ cảm thấy sự hận thù trong đôi mắt cô, nhưng đôi mắt người con gái đứng trước mặt anh đây chỉ bình lặng, yên ả.

"Hàn Thuật... Hàn Thuật, anh đang làm gì thế?"

Không biết Chu Tiểu Bắc đã gọi anh bao nhiêu tiếng cho đến khi Hàn Thuật nhận ra mình đang thấtthần.

"Không sao, anh không sao" Anh nói cho Chu Tiểu Bắc nghe và cũng là nói cho mình nghe.

Cô gái ấy mỉm cười nhìn Tiểu Bắc:"Hai bạn cứ xem đi nhé, mẫu mã của cửa hàng chúng tôi vẫn còn nhiều lắm."

"Ừ, cậu cứ làm việc của cậu đi" Chu Tiểu Bắc gật đầu, ánh mắt nhìn theo bạn cho đến khi bạn cô đi khuất, Hàn Thuật đang quay lưng lại phía cô, vẫn tiếp tục giở tập vải mẫu.

"Hàn Thuật"

"Hả?"

"Tập này anh vừa xem xong rồi mà."

"Thế à? Anh muốn xem lại lần nữa, vừa nãy thấy có một kiểu cũng được, em xem xem, chính làcái kiểu kẻ xanh lam

Trang: [<] 1,3,4,[5],6,7,29

Trang hiện tại[5/29]
Đến trang:
Chiếc gương của Hàn Thuật
TROI TRONG XANH
Dang xem: 1
Trong ngay:36
Tong da xem:255977
U-ON
[tien ich][hacker][giai tri][sex][phong chat][download][wapmaster][thu thuat]
Facebook
Twitter
Chia sẻ bài viết này:
Link:
BBCode:
MỌI YÊU CẦU THẮC MẮC XIN LIÊN LẠC THEO SđT: 01676420117
Coppy right © by TROI TRONG XANH.All rights reserved
Edit