![]() | ![]() ![]() |
thì còn rạng ngời hơn,
4 cái ngày hiu quạnh cũng qua. Tiếng ý ới liên hoan vang khắp nơi. Xong đợt này
chắc nó lại không biết trời đất gì nữa rồi.
Do nó tập trung ôn nên 4 môn có
vẻ trót lọt, nó tự tin, hi vọng. Ban quản lý ký túc cũng bắt đầu hoạt động hết
công suất. Có phòng thì liên hoan ngay tại phòng (trường hợp này bị bắt nhiều),
còn lại thì ra ngoài (trường hợp này thì ngủ luôn bên ngoài, về cũng chịu, leo
tường thì bị phạt như chơi). Phòng nó sau 1 hồi hội ý quyết định làm trong
phòng, giờ hoàng đạo sẽ là 1h đêm. Cái giờ này thì ban quản lý cũng đã ngủ, mà
có lên cũng dễ ứng phó.
9h cả phòng ra ngoài mua mồi, người nộm, người thịt,
người rượu, chia làm 2 tốp, tất cả đều được giấu trong áo ấm, chia ra 2 cầu
thang, đi 1 cầu thang sợ kéo bầy kéo bạn sinh nghi. Rõ khổ, kể ra thì cái tinh
thần nhậu nó vượt qua tất cả. Nó nghĩ đến lời hứa với em, nhưng mà chép miệng
“Thôi thì 1 lần thôi, sao đâu” Nó đâu biết sau đó là những cái chép miệng của
những lần tiếp theo nữa
Giờ hoàng đạo đến, sân khấu được chuẩn bị, mỗi
giường giăng màn(mùng) sắn, tắt điện trong phòng, ra sau khu vực giặt đồ nhậu.
1 ly, 2 ly, …5 ly vẫn chưa thấy động tĩnh gì, đang định nâng ly thứ 6 thì
phòng cạnh gõ cửa.
“Ê, tụi mày. Ổng đang ở cầu thang tầng 4” má nó chớ, nghe
xong là điện phía sau tắt cái rụp, tất cả im lặng không nói 1 lời. cơ mà rượu
rót rồi không thể không uống.
Thấy 1 cánh tay đưa lên, rồi 2,3,…cả 8 thằng
đưa rượu lên, zô bằng ánh mắt, bằng cử chỉ, rồi …..hết.
Chưa bao giờ nhậu mà
khổ sở như thế, nhưng nghĩ mà vui, đời sinh viên mà.
Và sau đó là những lần
liên hoan gặp mắt khác nữa, phòng này mời phòng kia, rồi lại nhóm trên lớp, cứ
liên quan đến đâu là ở đó rủ rê. Mỗi lần nó nhậu lại là 1 cái chép miệng có lỗi
với em. May sao Th không biết, nhưng hình như nó lại bắt đầu theo con đường
cũ.
Mấy ngày sau đó nó nhận được tin từ em, em cũng đã ra hà nội. Trường nó cũng đi
vào học kỳ 2. Kỳ 2 học 9 môn, toàn là môn lý thuyết học thuộc, nhìn mà nản.
Nhưng lúc này vẫn đang là tuần xả hơi ăn chơi của nó, không chỉ của riêng nó mà
sinh viên nào trong trường cũng vậy. Là những buổi liên hoan, đi chơi. Nó là
thằng cán bộ nên trong các cuộc hội họp nó khó mà thoát được. Cũng chính vì thế
mà nó dành ít thời gian hơn cho em, thỉnh thoảng hẹn em online cho đỡ nhớ. Kể ra
giai đoạn này vui thiệt, ngoài việc lên lớp thì chỉ việc ăn, ngủ, chơi, du hí.
Được vài tuần sau khi bắt đầu học kỳ 2 thì lớp nó tiếp nhận thêm 1 thành
viên nữa. Nghe đâu là 1 bạn nữ nữa (chết mât, 44 nữ rồi, thêm 1 nữa thì nam lại
khổ) chuyển từ khoa Ngoại Thương qua.
Vào 1 ngày đẹp trời thì em nó bước vào,
là một cô gái xinh xắn, cao, mặc chiếc quần jeen, áo sơ mi trắng, đi đôi dày cao
gót tầm 7 phân, quả mông tròn, căng, nhìn mà nhỏ nước miếng. Và hoa thơm thì
bướm lượn, cả đám con trai trố mắt nhìn.
"Bạn ơi, cho mình hỏi phải lớp Ngân
hàng 03 không?" Con bé nhỏ nhẹ hỏi thằng ngồi sát cửa ra vào.
"Ừ, đúng rồi.
Bạn gặp ai"
"Cho mình gặp lớp trưởng..à.. bạn T"
"Lớp
trưởng................." thằng đó gọi nó tới. Chả cần gọi thì nó cũng nghe rồi,
cũng đang muốn tới
Cả lớp nháo nhác, reo hò cổ vũ. Đậu má, gặp gái chứ có
cái quái gì đâu mà phởn dữ.
"Mình T. Có chuyện gì vậy bạn?"
"Mình là Ly,
mới chuyển qua lớp bạn" Cả lớp nín thở chờ em nó nói, nghe xong lại reo hò cổ
vũ, má nó, toàn gái rồi, thêm nữa có chết à.
"Ừ, bạn cứ vào đi, để mình bố
cáo với lớp"
Nó nói xong, em nó đi vào, nó lên bục giảng để làm công việc
trọng đại. Phía dưới mấy thằng đực cứ kéo em nó lại dành chỗ ngồi, gái trong lớp
thiếu gì mà cứ xoắn tít vào em này thế nhỉ.
"E hèm...."
"Im im, để T làm
nhiệm vụ"
Vèo vèo, giấy được vò lại bắn liên tiếp, mục tiêu là nó. kèm theo
đó là tiếng reo hò. Cái bọn này lạ ghê, bảo im lặng thì reo hò như sói
vậy.
"Im lặng, im lặng, 5 phút thôi"
"Từ kỳ 2, lớp mình sẽ đón thêm 1
thành viên nữa. đó là bạn.... Ly, mà gì Ly nhỉ?"
nó lại gãi đầu gãi tai. cả
lớp cười với điệu bộ của nó.
"L T Ly" nói xong em nó cười, quả cười này khối
thằng chết cho coi.
"Bạn L T Ly. Đề nghị cả lớp đập bàn chào đón
nào"
"Chắc bạn Ly sẽ còn lạ với lớp, vì vậy chúng ta cố giúp bạn ấy hòa nhập
nhanh nhất với lớp. Hết"
Má nó, nói xong cũng hú như sói. E bẽn lẽn đi xuống
gần cuối lớp ngồi, cách vị trí nó ngồi 2 bàn, nó ngồi cuối cùng. 1 tí sau thì
vào tiết học, Ly im lặng ngồi học, chắc chả quen ai nên mới im như thế.
Giờ
ra chơi thì mấy thằng quay sang hỏi han bắt chuyện làm quên với ly, nhìn em nó
thì cũng tầm với 1 số hot của lớp, chỉ được cái biết cách ăn mặc, nói chuyện nhỏ
nhẹ. Nghe lỏm được thì em nó là dân Đà nẵng luôn, chắc lại là tiểu thư rồi,
nhưng nó kệ, chả để ý đến.
"Lớp trưởng, hôm nào chuyển Ly cái thẻ sinh viên"
quên mất, còn vụ này nữa.
"Ừ, để đó tí mình qua phòng đào tạo luôn"
một
ngày nó lượn lờ qua phòng đào tạo khoảng 5-6 lần, cũng chỉ để xem có thông báo
gì mới không thôi, nghĩ làm lớp trưởng cũng lắm chuyện. Lúc này nó nhìn kỹ hơn
Ly, nhìn đôi mắt có vẻ rất hút hồn, nhưng có cái gì đó khó hiểu ở trong con
người đó.
Ngồi vật vã với cơn đói cồn cào cuối cùng cũng hết giờ, cũng chả
còn sức mà reo hò nữa. Nghĩ lại hồi c3 ngồi học giỏi thật, 11h trưa học thể dục
còn đá bóng ngon lành.
Nó luôn là người về sau cùng của lớp, vì còn phải
kiêm luôn vai trò thu dọn dụng cụ trợ giảng của giảng viên. Cả lớp về, lớp vắng
teo, nó vừa bước ra cửa thì thấy em Ly đang đứng đó, hình như là chờ nó.
"ủa,
ly chưa về à"
"Ừ, chờ T đi cùng, hỏi chút chuyện"
"Ừ, không đói hay sao
vẫn có sức hỏi"
"Hì.. Thì Ly muốn biết sinh hoạt của lớp mình thôi"
"Ờ,
cũng có gì đâu. Cái đó còn tùy ý thức nữa. Nhưng mình luôn cố gắng để lớp đoàn
kết, phong trào học tập cao. Cứ từ từ rồi ly sẽ quen thôi"
"hì. ừ"
"Mà học
Ngoại thương cũng hay mà. Chuyển qua ngân hàng làm chi ?"
"Ừ, bên đó cũng
vui. nhưng bố mẹ ép phải sang bên này, sau còn xin việc"
"Ừm..ra trường có
việc rồi, sướng. Mình thì cứ học thế, theo sở thích chả nghĩ sau này
sao"
"hì.. mà T quê đâu"
"Nghệ An"
"Đâu nghệ an"
"Nam
đàn"
"A....quê bác"
"Ừ...sao biết, ra rồi à"
"Ừ, ra hồi còn bé, tắm cả
biển cửa lò nữa đó"
2 đứa đi hết đoàn đường, nó rẽ về phía ký túc xá, còn Ly
qua lấy xe. Chắc lại là 1 gái ngoan, chịu sự quản thúc của gia đình. nhìn khuôn
mặt Ly ẩn chứa đâu đó nỗi buồn, man mác.
Ăn xong nó vào quán net xem em có
online không. chả thấy em, thay vào đó là 1 tràng tin nhắn, nội dung cũng chỉ
xoay quanh chuyện của 2 người yêu nhau. Đáng chú ý chỉ có tin em trách nhẹ nó
sao dạo này ít nói chuyện với em hơn. Cũng đúng, ăn chơi kết hợp với việc đầu kỳ
làm nó bận rộn hơn. Nhắn tin yêu thương cho em 1 lúc rồi về ngủ 1 giấc cho khỏe
người.
Cuối tuần nó biết kết quả thi lại, đậu má, tạch 1 môn, học lại
rồi........... nó buồn. Lần đầu tiên bị học lại, tối lại có hẹn với em nói
chuyện, mà buồn thế này, nó tự thấy xấu hổ với em. Nhưng khi về phòng khoe chiến
tích với huynh đệ thì không chỉ riêng nó. anh Linh vỗ vai nó.
"Chú mày cứ
buồn làm gì. Sinh viên học lại mới là sinh viên" Mấy anh em cười xuề xòa rồi nó
cũng thấy đúng (khi đó không thấy đúng cũng cố mà cho đúng).
Ăn cơm xong nó
qua quán net online. 1 lúc sau thì thấy em cũng