watch sexy videos at nza-vids!


TROI TRONG XANH.TK

Truyen tinh cam,lang man,hai huoc,hot nhat danh cho tuoi teen

Xuống Dưới
Admin [OFF]
Rất Đẳng Cấp

như nó hối cải, trước khi ra về nó cũng nhắn tin xin lỗi H, có vẻ rất chân
thành.
“H à, T sai, sai nhiều quá. T sẽ sửa, T hứa. Đừng giận T nữa
nhé.”
Kỳ thi cũng sắp đến, may cho nó H thức tỉnh nó, có lẽ hơi muộn nhưng
cũng kịp cho nó cứu vớt phần nào, nó chăm chỉ hơn, thời gian này nó xin phép
nghỉ làm ở quán cơm, tập trung học hành ôn thi, sáng lên lớp, chiều lên thư
viện, trốn tránh tất cả, thỉnh thoảng nó mò vào net hóng tin từ H, 1 tuần, rồi 2
tuần chả thấy lời tha thứ của H. Nó lại ra bưu điện gọi cho H.
Sau 1 hồi đổ
chuông thì H cũng nghe máy.
“Alo.”
“H à.”
H im lặng, có vẻ H nhận ra
giọng nó rồi.
“T đây.” Vừa nói đến đây thì H cúp máy, có một cái gì đó hụt
hẫng, có vẻ như H quá thất vọng về nó rồi. Lủi thủi về đầy tâm trạng, vừa đến
cổng trường thì nó gặp Th.
“T..”
“Ừ, Th à, về muộn vậy” Nó trả lời Th với
giọng buồn bã.
“Ừ, hôm nay họp lớp tí”
“Ừ.. À cho T mượn điện thoái
cái”
Th vừa đưa đt cho nó, nó nhắn tin xl H. cũng với nội dung như nó đã nhắn
tin qua yahoo. Xong nó trả máy rồi về, vẫn im lặng, Th dường như cũng không còn
tin nó như trước nữa. Thật vọng cũng đúng thôi, nó đi xuống nhanh quá mà.
Kỳ
thi cũng đến, 1 môn, 2 môn, rồi 7 môn, bây giờ nó mới biết tác hại của việc
buông thả trước đó, dù ôn thi cố gắng lắm nhưng chắc nó tạch mất 4 môn, và đúng
như thế. Không biết không có H thì nó có thi nổi không hay suốt ngày say
xỉn.
Cuối cùng thì kỳ 1 cũng hết. Ngày mai là nó về quê ăn tết đó. Nó xếp tất
cả áo quần đem về luôn. Cũng không quên mua 1 chai mắm nêm về làm quà cho bố mẹ.
Tối nó nghĩ đủ thứ. Lúc về gặp bố mẹ nó sẽ thế nào nhỉ. Đứng giữa sân hét to 1
cái “Mẹ ơi, con đã về”. Buồn vui cứ đan xen, bố mẹ hi vọng ở nó như thế nào, còn
vào đây nó hư hỏng như thế. Có gặp H hay không, ăn nói như thế nào với H đây???
Nó nghĩ ra đủ thứ tình huống. lần đầu nó xa nhà mà. Nó không quên đem theo cái
thẻ sinh viên về. nó định Khoe đây mà. Cả xóm mỗi nó đi đại học thôi đấy.

Xếp đồ xong xuôi, nó tranh thủ online tí , xem những ai về rồi. Vào nó nhận
được tin vui từ H.
“H bỏ qua tất cả. 1 lần thôi nhé, Hãy là một người ‘đàn
ông’. Giờ thì coi như chưa có gì xảy ra nhé. Nhớ T”
Đọc xong hồn nó như treo
ngược cành cây, thế là H đã tha thứ cho nó. Nó trả tiền rồi chạy qua phòng Th để
làm “Cánh chim báo tin vui”, cũng để hẹn giờ về ngày mai luôn.
Ra thấy thái
độ Th hôm nay cũng khác. CÓ vẻ như cánh chim này không nhanh bằng cánh bướm của
H rồi Dường như mọi việc lại trở về như ban đầu. Lòng nó vui.. Khi nào cũng thế,
H có tác động rất lớn đến nó, và hình như đến cả Th nữa.
Sáng dậy thật sớm,
lỉnh kỉnh đồ đạc ra cổng trường đón xe qua bến. chà, đông quá. Sinh viên cùng
về, gặp ai cũng chúc thế này chúc thế khác. Nó cũng không ngoại lệ. Về cùng nó
có cả Th nữa. Th cũng tận 2 cái túi. Nó phụ trách cho Th 1 cái túi, còn 1 cái
thì Th tự mà xách. Th bỏ gì trong túi mà nặng kinh. Mỏi hết cả tay. Rồi thì nó
với Th cũng lên được xe, xe ngày tết, đông đúc, chật chội. nó với H phải ngồi
hàng ghế sau cùng. Ngồi hàng ghế này thì xóc đừng hỏi. Xe thời đó toàn xe nhíp,
làm gì có bầu hơi như bây giờ.
Anh lơ xe thu tiền. 120k. Nó móc trong túi ra
còn 100k. đang không biết làm sao thì Th đưa thêm 20k. Ngại nhưng nó cũng phải
nhận, không thì hết về quê.
“Chết. thôi, T vay nha. Tết về T qua T gửi
Th”
Th chỉ cười, nó thì gãi đầu gãi tai.
Ngồi sau thỉnh thoảng nó lại đc
như nhảy ngựa. Chỉ tội Th, con gái, thế này không biết giữa đường có nôn không
nữa. Nó thì đi xe chả làm sao. Xóc thế này chứ xóc hơn nữa cũng thế. Nó ngồi xe
bò quen rồi mà.
Một lúc sau thì Th ngủ, đầu dựa vào vai nó, làm nó lại nhớ
tới H, không biết H đã về hay chưa nhỉ. Nhìn bâng quơ ra cửa sổ. Lúc về, nó ngồi
bên phải xe, nên ngắm được rất nhiều biển. Nó thích biển, có những hôm nó ra
ngồi bờ biển T20 mà không biết chán. Nó cũng chỉ ngồi nhìn ra biển thôi, thỉnh
thoảng có tiếng còi tàu, trên bãi cát là những đôi lứa yêu nhau. “Biển vỗ bờ,
biển xô bờ cát trắng”


Xe đến gần hết quảng trị thì dừng ăn cơm. Cũng
may nó dừng, chứ sáng chưa ăn, đói bụng cồn cào. Th đến lúc này thì nhìn xơ xác,
haizzz, con gái đi xe rõ khổ. Bước xuống xe mà nhìn Th thất thểu tội
nghiệp.
Hai đứa ra rửa mặt mũi, vệ sinh xong vô tính ăn chút gì cho đỡ
đói.
“Ăn gì để T gọi”
“T ăn đi, Th không ăn đâu. Mệt lắm”
“Bậy, ăn đi,
mệt thì mới phải ăn” rồi Th cũng nghe lời nó, gọi 2 đứa 2 suất cơm, mà cơm bắc
nam này đúng là tệ, cơm thì nhão, thức ăn thì có vẻ hâm đi hâm lại mấy lần, mặn,
mà cũng chả ngon, nhưng đói quá nên cũng cố mà nuốt. Lúc nãy Th bảo không ăn
nhưng nó cứ ép Th ăn, có lẽ đó là một sai lầm.
Ăn xong nó mua thêm chai nước
+ ít xoài xanh bước lên xe tiếp tục hành trình. Xay chạy thêm được khoảng 100km,
lúc này đang ở địa phận quảng bình thì Th buồn nôn, chưa kịp xin bác tài túi
bóng thì ôi thôi. Th xả tất cả những gì tuồn vào lúc ăn cơm ra người nó. Một mùi
hôi, chua nồng nặc xộc lên mũi, Sững sơ 1 lúc nó cũng đưa cái tay áo lên để khỏi
lan sang quần. Sauk hi Th nôn xong thì nó cũng cố gắng cởi cái áo này ra rồi
đành vĩnh biệt nó. 2 con bạn làm nó mất 2 cái áo rồi. Kinh nghiệm xoài nó ăn 1
mình thôi, không cho Th ăn nữa, hết áo mặc mất. Mọi việc từ đây có vẻ ổn hơn. Th
lại ngủ, chắc mệt quá. Nó lại đưa mắt ra cửa nhìn trời nhìn đất. Kể ra vẫn còn
nhiều người khổ hơn gia đình nó. Nhất là vùng quảng trị, đất cát trắng, lác đác
rừng phi lao cũng chả tươi tốt gì. Những con người sống ở mảnh đất này chắc cũng
có sức chịu đựng phi thường.
Hà tĩnh mình thương kính chào quý khách. Lúc này
là hơn 2h chiều. Nó nghĩ về đến Hà tĩnh là sắp về đến nhà rồi cơ đấy.
“Th ơi,
xe đến Hà tĩnh rồi. Sắp về nhà rồi, dậy dậy” Con gái đi xe ngủ dữ luôn.
Xe
tới Kỳ Anh nó cứ tưởng mấy chục phút nữa đến nghệ an ai ngờ ngồi ngóng dài cổ
đến tận 5 giờ mới về đến bến xe vinh, kể ra cái xe này chạy chậm thật. Về đến
nơi nó lần đầu chứng kiến cảnh các bác xe ôm phân chia hành khách.
Xe đang
chạy từ từ vào bến thì các chú các bác xe ôm chạy theo.
Áo đỏ, áo trắng, …..
kể ra làm nghề chạy xe ôm cũng vất vả, dãi nắng dầm mưa kiếm khách, kỳ kèo giá
cả với khách hàng nữa.
Nó với Th cũng là đối tượng đã được phân từ khi chưa
xuống xe. 2 chú (gọi là thế vì cũng chưa lớn tuổi hơn bố nó) lại hỏi han xem 2
đứa về đâu để chở về. Hic, cháu còn tiền đâu mà về.
“Dạ cháu có người nhà đón
rồi ạ” Nó nói khéo với cả 2 chú để nó với Th tạm thời thoát khỏi 2 chú.
2 đứa
xách đồ đi ra ngoài bến, ở đây đang có bố Th đứng đón Th. Gặp bố, chào hỏi nói
chuyện 1 tí rồi Th cùng bố về, còn lại mình nó. Bố Th cũng bảo lên chở về luôn,
nhưng nó ngại, lại xe chở 3 không an toàn.
Cùng xuống xe với nó là bao nhiêu
sinh viên đi học xa về, người đưa đón tấp nập, không bố thì mẹ, không thì anh,
chị đầy đủ thành phần, còn nó đang lầm lũi một mình, đâu đó cũng có người giống
nó. Cũng dễ dang chấp nhận thôi, bố nó đâu có xe máy đưa đón chứ, xe đạp thì ôi
thôi, 15km, có đứa con nào nhẫn tâm bắt bố nó đạp xe như thế không.
Ngó
nghiêng thành phố tí, lần đầu nó xuống đây là lần nó đi học. Vinh không như
những Tp mà nó đặt chân đến, có vẻ yên bình hơn (theo những gì mắt nó thấy).
Những tòa nhà không cao, xe cộ thưa

Trang: [<] 1,6,7,[8],9,10,34

Trang hiện tại[8/34]
Đến trang:
CK ơi tao yêu mày :D (truyện teen cực hay)
 Em Đã Là Thiên Thần.
- Truyện: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi.
Vì Đó Là Em.
Lấy Chồng Hàn Quốc
Lấy Chồng Hàn Quốc
Lớp Học Dê
12»
TROI TRONG XANH
Dang xem: 1
Trong ngay:112
Tong da xem:256053
U-ON
[tien ich][hacker][giai tri][sex][phong chat][download][wapmaster][thu thuat]
Facebook
Twitter
Chia sẻ bài viết này:
Link:
BBCode:
MỌI YÊU CẦU THẮC MẮC XIN LIÊN LẠC THEO SđT: 01676420117
Coppy right © by TROI TRONG XANH.All rights reserved
Edit