watch sexy videos at nza-vids!


TROI TRONG XANH.TK

Truyen tinh cam,lang man,hai huoc,hot nhat danh cho tuoi teen

Xuống Dưới
Admin [OFF]
Rất Đẳng Cấp

/>

- Ha ha. Nhát chết !


Lại im một lúc. Nhỏ này hài. Nói thì nói một chàng đi xem nào. Thi thoảng
thốt ra câu rồi im bặt.


- Đằng ấy có sách học tốt Toán không ?


- Không ! Đây chỉ có sách học tốt môn Chào cờ thôi.


Nhỏ lại cười. Mình cũng cười. Lần này không im theo nhỏ nữa. Mình tự động bắt
chuyện tiếp


- Sao ? Hỏi sách làm gì ?


- Mai nhiều bài tập. Nay không hứng làm


Ở phải rồi ! Tâm trạng không tốt lấy đâu hứng học.


- Thế đưa đây làm cho !


- Làm được không ?


- Này ! 2 năm trước đây cũng học lớp 11 đó.


- Bày đặt !


Nhỏ đi vào phòng, ôm ra tập vở đưa cho mình. Mình cầm tập vở, đang định đi
vào phòng thì nhớ ra, vội đặt tập vở lên thành lan can, hốt hoảng hỏi :


- Này, trong đó mà có nhét gián là tui xé nát vở luôn nha !


Nhỏ lại cười rồi. Ôm bụng cười ngặt nghẽo. Tôi như thằng khùng đứng giữa ban
công nhìn nhỏ. Quê dã man!


Ôm đống vở vào phòng mà lòng mát như có gió. Chữ nhỏ đẹp ghê. Lê Hoàng Vi. Ế
! Tên đệm của nhỏ là tên mình. Hoàng Vi ! Nghe hay quá !


***


Bố mình về thăm nhà vào sáng sớm. Vừa vặn lúc mẹ mình mới rời khỏi nhà. Bố
vẫn thế. Vẫn ít nói và nhẹ nhàng như hồi còn ở với hai mẹ con.


- Hoàng dạo này học hành thế nào ?


- Dạ được ạ !


- Lê Hoàng Vi ! Của ai đây con ?


Bố nhìn tập vở trên bàn uống nước rồi hỏi mình. Mình vừa nhai bánh mì vừa trả
lời lấy lệ.


- Bạn con đó bố, nhờ con giảng bài giúp.


Bố vừa xếp đồ vào tủ lạnh, vừa hỏi


- Con có bạn gái rồi hả ?


- Bố hỏi kì vậy, không đúng đâu !


Bố cười !


- Không sao ! Con vui là được.


Bố cho tiền nhưng mình không cầm. Bố chào mình. Mình cũng không tiễn. Từ ngày
bố mẹ ly hôn, mình đã mong bố đừng về đây nữa. Cứ thỉnh thoảng về, mua cho nhà
một vài thứ, dặn dò mình một vài câu rồi đi. Hụt khó tả.


Nhỏ đứng đợi mình ở cổng. Mình đưa tập vở cho nhỏ. Tâm trạng khó chịu từ khi
bố về, mình cũng chẳng muốn nói gì luôn. Dắt xe ra cổng vẫn thấy nhỏ đứng đợi.
Mình hơi gắt :


- Còn chi nữa ? Bộ muốn làm cho cả bài ngày mai hả ?


- Không ! Cho đi nhờ nha ! – Nhỏ nhìn mình cười nhăn mũi.


- Không cho! Xe đâu?


- Bữa trước bị ngã hỏng rồi!


Nói xong nhỏ trèo lên xe mình luôn. Choáng! Mà ghê nha! Còn chuẩn bị mũ bảo
hiểm nữa. Rõ ràng nhỏ lập kế hoạch chặn mình từ trước rồi.


Đèo nhỏ nên chạy chậm chậm. Nãy nhìn thấy mắt nhỏ vẫn còn đỏ. Chắc đêm qua
vẫn khóc. Nhỏ ngồi im re đằng sau xe. Có lúc lặng tới mức mình phải ngoảnh lại
xem nhỏ còn ngồi đó không.


- Nhìn gì đó? Tập trung lái xe đi


- Ờ, thỉnh thoảng ngó xem đã rơi chưa. Cứ im ỉm thấy sợ.


Nhỏ lại cười. Nụ cười nhàn nhạt. Mình không bắt chuyện nữa. Để mặc mình và
nhỏ quẩn quanh với những suy nghĩ của riêng mỗi người. Ai ngờ đâu phía trước
kia, sẽ có những cơn bão ập tới đè nặng lên vai của mình và nhỏ.


Nhà nàng ở cạnh nhà tôi


Cách nhau một giậu mồng tơi xanh rờn


Hai người sống giữa cô đơn


Hình như nàng có nỗi buồn giống tôi



Chap 9.


Chiều tan học, theo lời nhỏ dặn hồi sáng, mình lượn qua trường đón nhỏ. Trông
dáng nhỏ lũn cũn áo váy đồng phục đi ra cổng trường xinh quá. Vậy mà cứ tươi
cười với mấy thằng bạn nhìn thấy ghét. Nhỏ trố mắt khi thấy mình đứng đó.


- Đến đây chi vậy?


Ô! Thái độ gì thế không biết?


- Đến thăm trường cũ! Sao không?


- Không sao! Thăm đi, tui về trước đây!


Nhỏ này bị khùng sao vậy? Hay mất trí nhớ ngắn hạn? Mới sáng đi nhờ mình, bảo
mình chiều đến đón. Mà mình chột dạ, ngắm nghía kĩ nhỏ. Sao lúc sáng nhìn yếu ớt
nai nai, chiều gặp lại hiện nguyên hình con quỷ hay bày trò. Mình nên đến nài
nhỏ lên xe hay bỏ mặc nhỏ phóng về trước? Rõ dở hơi. Đụng vô con khùng rắc rối
không tả được. Bực cả mình.


Đang rề rề ga đến phía nhỏ thì nhỏ quay phắt lại. Mình đạp phanh tí ngã.
Trông nhỏ lúc dữ như mèo điên sắp cắn người.


- Thôi mỏi chân lắm. Đèo tui về!


Nói xong nhỏ trèo lên luôn. Lần này thì mình hơi rợn rợn. Nhìn nhỏ nguy hiểm
không ngôn từ nào tả xiết. Mình vừa đi vừa ghê. Nhỏ ngồi đằng sau ngó nghiêng,
thỉnh thoảng lại còn hát. Nhỏ mà cứ tiếp diễn những trạng thái tâm lý bất thường
thế này. Mình sẽ ý kiến với cô Thi đưa nhỏ sang Trâu Quỳ điều trị luôn.


Vừa dừng trước cổng, nhỏ nhảy huỵch xuống xe, đi thẳng vô nhà, không thèm một
lời cảm ơn. Mình đang ngớ người, nhỏ quay lại, mặt lại nai:


- À, nay lại làm bài cho tui nha!


- Nghỉ ! Tui không rảnh !


Nhỏ nhăn trán đứng nhìn mình. Mình cũng hơi bực bực cái thái độ rồi. Nhưng
lại nhớ lúc nhỏ ôm gối ngồi khóc đành thôi. Nhìn nhỏ ôm khư khư cái hộp bìa các
tông từ lúc ở trường về, thấy tò mò nên hất hàm hỏi :


- Cái hộp gì kia ?


- Hộp này người như đằng ấy không xem được đâu !


Xong nhỏ bỏ vào nhà luôn. Cú quá ! Chả nhẽ lại rồ ga đâm đổ cổng nhà nhỏ ?
Thôi, như thế con béc giê xơi tái mình mất. Hậm hực dắt xe về nhà. Từ hồi dính
tới nhỏ đến bây giờ, ngày nào mình cũng lâm vào tình trạng bực bội. Mình thề từ
nay nhỏ có làm gì, có khóc lóc hay buồn bã gì thì mình mặc kệ. Thứ con gái gì
đâu, khùng không thuốc chữa.


Tối ăn cơm xong, mò lên phòng. Dạo này vụ nhổ lông và luyện hàng của mình
trên facebook đã chìm xuống từ bao giờ. Chẳng có chủ đề gì để chém gió cả. Chán
quá lại mò ra ngoài ban công.


Cửa sổ phòng nhỏ mở, đèn bàn hắt ra sáng một góc. Chắc đang làm bài tập rồi.
Mình dựa vào lan can, dứt dứt mấy lá tường vi nghịch chơi. Chợt thấy cái hộp hồi
chiều nhỏ ôm khư khư để bên bờ lan can nhà nhỏ. Dám dấu không cho mình xem
à.


Mình với tay cầm cái hộp bìa mang về. Xem bên trong có ngọc ngà châu báu hay
bí mật gì mà nhỏ nói người như mình không xem được. Tách được miếng băng dính,
mình mở hộp ra.


Mẹ ơi, huhuhu. Ngã té ghế. Gián trong hộp bò lổm ngổm khắp phòng. Phải đến
gần chục con. Mình mà không thở kịp chắc ngất mẹ nó ra sàn. Con quỷ kia bị điên
sao mà bắt gián nhét vào hộp làm gì ? Lại còn đem về nhà đặt trên lan can. Troll
mình à ? Con chó.


Mình hú hét một hồi rồi chạy ra ban công, thấy nhỏ đã đứng đó từ bao giờ,
mình ức quá quát ầm lên:


- Con nhỏ kia, có trò cũ rích sao mày chơi hoài vậy?


- Trò gì? Hộp đó tui để đây, đằng ấy mang về làm gì còn trách tui.


Cứng họng luôn! Tự nhiên ngu ôm hộp gián về mở ra. Thiệt là rồ hết biết. Mình
hận con nhỏ thấu trời. Đang kiếm chổi, quay sang đã thấy nhỏ trèo sang ban công
nhà mình.


- Gì nữa ? Hại tui thế này còn chưa đủ à ?


- Im mồm đi, tui bắt chúng nó.


- Đằng ấy đi chữa điên trước đi. Có khùng mới đi nuôi gián.


- Tui nuôi hồi nào ? Tui làm thí nghiệm đó.


Đồ điên. Thí nghiệm con khỉ. Tội ! Đẹp nhưng mà điên. Chơi với nhỏ chỉ tổ hại
người. Mình lột áo vứt đi rồi chạy vô ngay nhà tắm. Mẹ mình từ nãy giờ nghe
tiếng hét với cãi cọ giờ mới chạy lên.


- Cái gì đấy Hoàng ? Làm gì trong đấy đấy ?


- Con tắm !


- Nay lại dở quẻ


- Mẹ hỏi nhỏ Vi nhà cô Thi ấy. Nó vứt chục con gián vào phòng con đó.


Mẹ mình cười hô hố với nhỏ Vi :


- Từ mai cứ chiều

Trang: [<] 1,3,4,[5],6,7,39

Trang hiện tại[5/39]
Đến trang:
TROI TRONG XANH
Dang xem: 1
Trong ngay:62
Tong da xem:256130
U-ON
Facebook
Twitter
Chia sẻ bài viết này:
Link:
BBCode:
MỌI YÊU CẦU THẮC MẮC XIN LIÊN LẠC THEO SđT: 01676420117
Coppy right © by TROI TRONG XANH.All rights reserved
Edit