watch sexy videos at nza-vids!
Trang chủ > phim sex truc tuyen > Truyen sex loan luan
Bottom Chủ đề đã đóng cửa.

Truyện Sex Cây Mận Sau Nhà

chận. Theo như phần vừa rồi cho thấy thì Mận vẫn chưa chịu buông tha cho ông đâu. Vậy mời các bạn xem tiếp phần tám để xem ông Bảy
bị trừng phạt như thế nào.

Xong đâu đó, ông mặc vội quần áo rồi đi lên xóm trên tìm thầy Năm cho kịp con nắng còn chưa tắt.

- Thầy Năm có ở nhà không thầy Năm ?-giọng ông oang oang

- Ai đó.-giọng đục ngầu của thầy Năm.

- Tôi đây, ông Bảy nữa nè !

- À, ông Bảy hả, mời vào nhà. Đi đường mệt dữ đa. Uống nước đi!-thầy Năm đon đả.

Ông Bảy vừa bước vào nhà chưa đặt mông xuống ghế là đã mở miệng than van ủm tỏi:

- Thầy Năm à, thầy phải cứutôi rồi đó. Tối qua tôi bị nó hành quá trời. Nó khiên tôi rasau vườn, \"dần\" cho tôi một trận tan nát, còn gì là tấm thân đàn ông nữa !. Tôi nói thiệt đó nghe, chị Năm (ông bỗng đổi cách xưng hô).Từ cha sanh mẹ đẻ tới nay tôi chưa bao giờ bị đau như tối hôm qua. Mồ tổ nó thuở nay trái sầu riêng mà nó bắt tôi ấn chỗ đó của tôi vào thì còn con mẹ gì nữa. Chảy nước mắt chưa ăn thua gì ráotrọi- Hốp một ngụm nước ôngnói tiếp - Còn cây mận sau nhà nữa, tôi nhớ đã đốn nó xuống rồi, thiên địa lôi nào từ trên trời rơi xuống khôngbiết nữa, hôm sau tôi lại thấy nó mọc trở lại, lần này còn sum suê hơn trước và trái mọc đầy chín đỏ ối. Chị nghĩ coi... tôi có làm điều gì sai trái đâu mà sao ma quỷ nó tới phá tôi hoài hà. Đêm qua tôi ngủ ngoài bụi tre chứ đâu. Mụ nội nó, tuột hết quầnáo của tôi ra. Lạnh thấu xương nằm têu ngễu ngoài bụi tre sáng đêm, muỗi chích nổi mận cùng mình.

Thầy Năm bỗng ngắt ngang:

- Ông nói chuyện cẩn thận, đừng có chửi rủa ở đây. Ông có biết đàng sau là nghĩa địa hay không ? Người khuấtmặt khuất mày đầy dãy đi ngang đây nghe được thì không vui lòng lắm đâu - Bà nói năm chữ cuối \"không vui lòng lắm đâu\" nhấn mạnh như có ý hù dọa làm cho ông Bảy lắm lét nhìn quanh, sợ sệt.

Thầy Năm nói tiếp:

- Nếu vậy thì bùa của tôi không linh rồi. Tôi nghĩ đây là quỷ dữ rồi. Tôi đoán trướcrồi, con quỷ này có thai rồi đó. Phải không ?

- Tôi không tin đâu - ông Bảy chợt xen vào.

- Ông không tin cũng được, nhưng thầy Năm này xưa nay bắt ma quỷ chưa từng xẩy đâu.

Thấy thầy Năm có vẻ bực bội, ông Bảy dả lả :

- Tôi biết chứ, tiếng tăm của chị cả xóm trên và dưới ai mà không biết. Chắc tại vì lầnnay tôi gặp xui, gặp nhầm con quỷ có chữa - Ông nói tới đây thì nghĩ thầm trong bụng: \"Thôi chết tôi rồi, chẳng lẻ con Mận có mang của tôi. Vậy có đời nào nó tha cho tôi\". Ông nói tiếp :\"Chị Năm ơi, chị làm ơn cứu tôi đi chị. Giá nào tôi cũng chịu hết. Tiền bạc không thành vấn đề, ruộng vườn tôi đó chị cứ nói đi để tôi tínhcho chị.\"

- Tiền bạc thì không thành vấn đề, tôi chỉ sợ tôi không đủ sức để trấn át con quỷ cái này thôi. Ông đi kiếm thầykhác đi. Tôi có nói rồi, quỷ cómang thì tôi không lãnh đâu -thầy Năm giọng trầm trầm.

Ông Bảy năn nĩ hồi lâu vẫn không được, đưa tiền tài ra dụ dỗ thầy Năm vẫn không xong, cuối cùng ông chỉ đành dùng khổ nhục kế hòngđể thuyết phục thầy. Ông quỳ xuống, hai tay chấp lại xá xá mấy cái trước mặt thầy Năm:

- Thầy ơi, thầy làm ơn cho con đi thầy. Người ta nói\"Cứu một người hơn xây bảy tháp phụ đồ\" mà thầy. Thầy có tấm lòng \"Cứu nhân độ thế\", xin thầy cứu giùm thằng già bất lực này, đithầy !- ông năn nỉ ôi giống như một kẻ ăn mày van xin từng đồng bạc lẻ.

Thầy Năm lúc đầu còn chốngchế, nhưng sau đó thấy ông Bảy nước mắt ràn rụa thì không còn kiềm lòng được nữa. Thầy bước tới đỡ ông Bảy dậy rồi nói :

- Tôi biết quyết định của tôi bây giờ là có thể nguy hại cho tính mạng của tôi. Nhưng tôi đã quyết định giúp ông mặc cho tôi có điều gì đi nữa.Đó cũng là nghiệp chướng của ông và duyên nợ của tôi - Thầy Năm giọng rầu rầu, ngừng một lát rồi nói tiếp - Ông chờ tôi đốt mớ giấy vàng mả cho mấy nấm mộ hoang sau nhà rồi tôi đi với ông.

Thầy Năm gom hết đồ nghề bỏ vào túi vải \"càn khôn\" rồi quảy lên vai bước ra ngoài. Thầy nhìn lại căn nhà ọp ẹp
của mình một lần nữa. Lần này đây thầy có linh tính chuyện không hay lắm sẽ đến với thầy.

Rước thầy Năm về đến nhà, ông Bảy tất bật làm hết mọi chuyện theo lời thầy Năm dặn. Ông chặt hết các bụi câyxung quanh nhà. Gom lại thành một đống to và đốt hết. Ông chuẩn bị một thùng dầu hôi. Một sấp bùa ngãi lấy ra từ túi vải và dán ngayngắn chung quanh nhà. Bà Năm thì lo lay hoay lập đàn làm phép ở sân sau. Thầy hoàn toàn không biết là gò đất cao cao ở ngay góc vườn là nơi chôn xác của Mận. Thầy đặt ly nước lên bàn rồi đưa ngón tay trỏ ra vẽ vẽ trên mặt ly chữ \"Phục\" bằng ngôn ngữ của riêng thầy. Xong xuôi, thầy uống một ngụm nước trong ly rồi phun một cái \"phèo\" lên đàn. Thầy đảo mắt một vòng để định rõ khu vực chung quanh. Lúc này là xế chiều nhưng thầy thấy chung quanh tràn đầy âm khí. Thầylấy một cái hộp nho nhỏ trong túi \"càn khôn\" bằng vải ra soi soi. Thầy đưa tay lên bấm độn trong khi miệng lẩm nhẩm. Bỗng thầy lên tiếng ra vẻ hiểu biết:

- Quả nhiên là lợi hại !

Ông Bảy trố mắt nhìn chung quanh một cách sợ sệt khi thầy Năm vừa nói câu đó.

Mọi chuyện đâu đó xong xuôihết thì trời đã chạng vạng tối. Tiếng quạ ở cánh đồng hoang vắng bắt đầu kêu\"quạ quạ\" bay về tổ. Vài con cú mèo siêng năng đi sănmồi sớm. Thầy Năm chợt nhớtới một thứ rất là quan trọng không thể thiếu được. Đó là chu sa hay còn gọi là máu của con chó mực. Giờ này đã tối biết đâu mà tìm ra chu sa.Thầy Năm bối rối vô cùng. Ông Bảy chợt mừng rỡ lên tiếng:

- Vậy thì đúng lúc quá rồi. Con Kiki nhà này mấy hôm nay bị bệnh muốn chết. Thôi thì để tôi giết nó và lấy máu cho thầy làm phép.

Trang: [<] 1,12,13,[14]

Trang hiện tại[14/14]
Đến trang:

Top
View: 435059