bỏ rơi trong nhung lụa. Và đến 80% các cô kiểu như này
bị tôi lừa dễ dàng, gục vai vào tôi mà khóc lóc kể lể hoản cảnh trong cái nhếch
mép đểu giả của tôi. Và các cô coi tôi như cái phao cứu sinh, hi vọng vào lúc
nào đấy tôi sẽ mang điều tốt đẹp đến, cho họ đi học, xin việc cho họ và có thể
là 1 gia đình đầm ấm như câu truyện cổ tích. Với mánh khóe lừa lọc này tôi có
được sự vục vụ vô điều kiện, miễn phí của họ đôi khi tôi còn được tặng những món
quà nho nhỏ bằng tiền họ bán thân cho những người khác. Tất nhiên là sớm muộn gì
tôi cũng bị từng người phát hiện nhưng với tôi không quan trọng vì tôi vẫn tiếp
tục đi lừa các cô gái khác như thế và loại này thì lúc nào cũng có rất nhiều.
Chỉ có điều là khi họ nhận ra được sự đểu giả của tôi cũng là lúc họ không còn
tin tưởng vào cuộc đời này, không tin là họ có thể quay đầu lại với cuộc sống
bình thường được để rồi cay đắng dầm mình xuống sâu hơn cái vũng bùn họ đang
đứng. Còn tôi tất nhiên là trơ tráo nói thẳng vào mặt họ và bỏ đi tìm cho mình
con mồi khác trong nụ cười khóai trá, độc ác.
Với loại 2: loại này là
những cô gái tri thức có, gái quê có, bán hàng có, phục vụ có nhưng đều có điểm
chung là ngoan, hiền và không phải những cô gái bán thân để nuôi miệng. Tôi cũng
tự chia loại này ra làm mấy loại khác nhau để tìm cách chinh phục.
- Những cô
gái thuộc dạng tiểu thư cành vàng lá ngọc được chiều chuộng từ bé:
Dạng như
này tôi rất thích chinh phục vừa bõ ghét cái thái độ kênh kiệu. Những cô tiểu
thư dạng như này thì từ bé vốn quen đòi gì được nấy, muốn cái gì là muốn cho
bằng được, thế nên tôi chọn cho mình chiến thuật riêng. Những lúc xuất hiện cùng
những thằng bạn tôi luôn cố ăn mặc và tạo cho mình một vẻ ngoài ấn tượng nhất
khi gặp những cô gái kiểu này. Lúc bắt chuyện tôi chỉ chào hỏi gọi là biết tên
cho có rồi quay sang những đứa con gái khác tỏ vẻ quan tâm tạo ra cái sự ấm ức.
Những loại con gái như này khi gặp mặt nói chuyện là tôi tỏ vẻ thích người khác,
thích nói về em này hay, em kia xinh. Và cứ lặp đi lặp lại như thế chẳng mấy
chốc tôi nhận ra sự ghen ghét đố kị của các em dạng này, rồi tìm mọi cách lấy
lòng tôi, cố gắng tỏ ra nổi trội trước mặt mọi người khi có tôi.
Khi đã
đạt đến mức này thì chẳng khó để tôi đưa các em tiểu thư lên giường. Những e này
trông có vẻ sành sỏi nhưng thực ra lại rất ngố về giới tính, đưa lên giường thì
sợ hãi bảo không dám nhưng tôi dọa bỏ thì lại cun cút nghe theo. Chiều tôi rồi
nhưng vẫn sợ có mang tôi phải giải thích là con trai cũng như con gái không phải
dễ dàng mà có thai được, nó cũng phải theo ngày giống như đến tháng con gái ấy,
không phải ngày nào cũng có tinh trùng mà có thai đâu, anh lựa ngày anh ko có
tinh trùng để quan hệ rồi em cứ chiều anh đi, nếu mà ngày nào cũng có thì thế
giới này phải 500 tỉ người chứ làm gì 5 tỉ người như bây giờ. Thế là các em sái
cổ gật gù, nằm xuống nhắm mắt cắn răng chịu đau để tôi hùng hục trên thân thể
lõa lồ. Các em tiểu thư dạng này thì nhà cũng rất có điều kiện nên khi bám lấy
tôi thì chẳng biết dùng gì ngòai tiền, quà và thân xác để chiều chuộng tôi nhằm
giữ tôi lại thế nên cứ vài tuần tôi lại vứt cho 1 cái giấy cắm xe, cắm điện
thoại(tôi cũng đã dùng di động), chứng minh thư thậm chí là cả thẻ sinh viên cho
những buổi tiệc rượu trên sàn. Em nào đáp ứng chậm dù chỉ vài tiếng là tôi kiếm
cớ bỏ không thương tiếc để mặc những giọt nước mắt dàn dụa chạy theo tôi van
xin.
- Những em thuộc dạng ngoại tỉnh về hà nội học và làm việc với cái
y’ định bám trụ cái đất này không phải bằng nội lực bản thân mà muốn nhanh đổi
dời bằng cách tìm anh nào giàu có, nhà hà nội, con một, chịu chi, cao ráo đẹp
trai và có học thì càng tốt để yêu và hy vọng vào một đám cưới hoành tráng, rồi
sẽ tay hòm chìa khóa cả cái nhà đấy, nở mày nở mặt với họ hàng, không phải chui
rúc nhà thuê và cật lực kiếm tiền. Loại này tôi lại đặc biệt ghét và vô tình tôi
lại có gần như tất cả các điểm loại con gái này cần, thế nên chỉ tán tỉnh không
quá 2 tuần là tay tôi mơn trớn khắp cơ thể. Dẫn về nhà gọi là chào bố mẹ 1 câu
cho tưởng là đã được ra mắt, lựa hôm nào rụng trứng gọi qua nhà có việc dẫn lên
phòng mân mê rồi đè ngửa ra cái giường của tôi mà thịt. Con gái loài như này thì
rất là ảo tưởng, cứ tưởng là dâng hiến cho tôi rồi thì sẽ làm vợ tôi đến nơi nên
khi tôi đá thì nhiều đứa gần như phát điên dọa tự tử, dọa quyên sinh cùng tôi
nhưng tôi vẫn mặc kệ, để cuối cùng họ phải khốn khổ đi tìm hạnh phúc riêng cho
mình, khố khổ lao vào học tập việc mà họ nghĩ không cần thiết lắm khi sắp làm vợ
tôi.
- Những em có thể là hà nội, có thể là ngoại tỉnh nhưng có cái kiểu
là thích “đú”(ăn chơi đua đòi) loại này thì cực dễ có lẽ là dễ nhất, tôi chỉ mất
ít tiền cho đi ăn, đi xem phim, sắm cho váy áo, phụ kiện đẹp, em nào xinh thì
tôi mua cho cái điện thoại, em nào khá thì tôi mua cho cái máy nhắn tin. Ăn sung
mặc sướng lại được đưa đón bằng xe xịn bởi anh chàng đẹp mã bóng lộn thì mặt lúc
nào cũng vểnh ngược lên trời. Loại này thì chẳng phải dẫn về nhà thịt ở đâu cũng
được và địa điểm tôi thích thịt là ở chính nhà các em này. Những em này thường
khi bị tôi bỏ chỉ đau khổ khóc lóc chạy theo tôi được vài ngày, rồi không chịu
nổi sự thiếu thốn do đã được tôi cung phụng quen liền nhanh chóng trở thành gái
bao rồi gái vũ trường và kết cục có thể là đứng phố vẫy kết thúc ở trại phục hồi
nhân phẩm.
- Những em thuộc dạng chăm chỉ học hành, không màng tiền bạc
và quà cáp, sống giản dị là loại tôi rất thích chinh phục. Nó thể hiện đẳng cấp
của tôi hơn cả. Những em như này thì không thể bằng tiền bạc và sự hào nhóang
hay lời lẽ dẻo quẹo được, không thể chinh phục ở vũ trường, ở rạp chiếu phim ở
ngòai đường được mà thường là ở thư viện các trường. Tôi phải tạo cho mình vẻ
trí thức cần thiết, khuôn mặt sáng sủa cộng với cái kính cận không số khi đeo
vào khiến tôi trông mọt sách một cách kì lạ. Với việc sành sỏi đời nên trí thức
của tôi so với các em mọt sách lại rất rộng về chiều ngang còn đi sâu vào trong
thì tôi chẳng bằng cái móng tay của các em này. Nhưng tôi đủ khôn ngoan để khong
bao giờ nói quá sâu về một vấn đề. Khi tán những em này tôi rất hạn chế gặp, hạn
chế liên lạc, thường thì xuất hiện bất ngời rồi biến mất cả tuần có khi cả tháng
rồi lại đột ngột xuất hiện nói vài câu rồi biến luôn không để các em này kịp nói
gì. Điều này tạo ra sự nhớ nhung của các em ngày một lớn, và khi chin muồi thì
tôi ra tay bằng những màn tỏ tình lãng mạng, tốn ít chi phí, chủ yếu là sức lực
độ gian xảo. Các em thừong gật đầu trong nụ cười sung sướng hoặc giọt nước mắt
hạnh phúc. Còn tôi ôm các em vào lòng với niềm vui như vừa qua được một cửa nào
đấy trong game. Những em này thì tôi thường không đưa lên giường và nếu có đưa
thì rất hãn hĩu có thể nói là 90% là tôi chỉ ôm hôn sờ soạng mang đi chơi để
khoe bọn bạn xong là kiếm cớ chia tay. Nhưng thế cũng đủ khốn khổ cho các em này
rồi vì họ rất lụy tình, có những em khóc ngày đêm, bỏ cả học hành đi tìm tôi,
nhận ra bản chất tôi thì câm lặng và chỉ lao vào học tập và làm thêm suốt đời
khinh rẻ bọn con trai, luôn luôn đề phòng với những thằng đẹp trai hào
nhóang.
Đấy là